Tổng số bài gửi : 76 Join date : 10/08/2010 Age : 61 Đến từ : Hà Nội
Tiêu đề: Chuyện về mẹ và con Fri Aug 19, 2011 4:50 pm
1. Con cảm ơn mẹ
Con cảm ơn mẹ... vì mẹ đã sinh ra con Con cảm ơn mẹ ...vì mẹluôn ở đó Con cảm ơn mẹ... mẹ là người bạn đầu tiên của con. Con cảm ơn mẹ... mẹ đã hát cho con nghe thủa con còn trong bụng mẹ. Con cảm ơn mẹ... vì bài hát sinh nhật mẹ hát tặng con, dẫu con bối rối không hiểu sao nước mắt mẹ tuôi rơi khi mẹ hát. Con cảm ơn mẹ... mẹ luôn ôm chặt con, chúc con ngủ thật ngon. Con cảm ơn mẹ... mẹ đã cho con uống dòng sữa ngọt ngào nhất thế giới. Con cảm ơn mẹ... vì tình yêu trọn vẹn và tinh khiết mà con sẽ không bao giờ nhận được từ ai khác. Con cảm ơn mẹ... mẹ ru con ngủ bằng những câu chuyện cổ tích hàng đêm. Con cảm ơn mẹ... mẹ kể con nghe truyền thuyết chị Hằng, chú Cuội ở trên cung trăng. Con cảm ơn mẹ... mẹ đã nhằn chuối mớm cho con ăn và nói: "Măm măm...", rồi dỗ dành: "Ngon không?" Con cảm ơn mẹ... dẫu bận rộn, mẹ vẫn dành thơìi gian để chơi với con. Con cảm ơn mẹ... mẹ cho phép con được tự tắm một mình, con thích lắm. (Với điều kiện mẹ phải luôn ở bên ngó chừng). Con cảm ơn mẹ... mẹ khong bao giờ để dầu gội đầu rơi vào mắt con. Con cảm ơn mẹ... mẹ đã cắt móng tay cho con. Con cảm ơn mẹ... mẹ dạy cho con cách dùng thìa và không rầy la khi con làm bẩn sàn. Con cảm ơn mẹ... mẹ đã thêu tên con lên chiếc áo đến trường. Con cảm ơn mẹ... mẹ mua cho con chiếc cặp sách mới tinh. Con cảm ơn mẹ... vì mẹ đã ở đó khi lần đầu tiên trên biển, con bơi. Con cảm ơn mẹ... mẹ bỏ việc để cùng con đi học buổi đầu tiên. Con cảm ơn mẹ... vì mẹ đã ở đó, nhất quyết bảo rằng con đẹp đẽ biết bao dẫu rằng trong xã hội này con chẳng bằng ai. Con cảm ơn mẹ... mẹ dẫn dắt con nhìn ra thế giới, ngay cả khi mắt con nhắm. Con cảm ơn mẹ... mẹ đã dạy con bài học về lòng dũng cảm và không cần phải núp bóng bất cứ ai. Con cảm ơn mẹ... mẹ cho phép con phát huy mọi tiềm năng có trong con. Con cảm ơn mẹ... mẹ dạy con học cách mỉm cười khi thất bại. Con cảm ơn mẹ... mẹ giúp con nhận ra rằng biết tha thứ là vô cùng quan trọng. Con cảm ơn mẹ... mẹ đã làm con hiểu được không phải lúc nào nước mắt cũng là hiện thân của sự mềm yếu. Con cảm ơn mẹ... mẹ luôn bắt con phải nhớ nói lời "Cảm ơn", "Xin lỗi". Con cảm ơn mẹ... mẹ đã không ngừng nhắc nhở con rằng đôi khi im lặng là vàng. Con cảm ơn mẹ... mẹ dạy cho con biết những lời tán dương và những chuyện tầm phào chỉ là bề nổi hời hợt. Con cảm ơn mẹ... mẹ luôn tin rằng tiếng cười của con góp thêm niềm vui cho thế gian. Con cảm ơn mẹ... mẹ chỉ cho con thấy cuộc sống vô giá trị là sống mà không có phương hướng. Con cảm ơn mẹ...mẹ giúp con hiểu nóng giận là vô ích. Con cảm ơn mẹ... mẹ dạy con biết bỏ qua những lỗi lầm nhỏ nhặt của người khác. Con cảm ơn mẹ... mẹ bảo ban con rằng trước khi tin tưởng điều gì thì phải nghĩ suy cân nhắc. Con cảm ơn mẹ... mẹ nới với con chẳng có gì quá tốt hay quá xấu, quá hay hoặc quá dở. Con cảm ơn mẹ... mẹ giúp con hiểu thêm rằng cuộc đời này đầy ắp những trở ngại và con đừng sợ đối mặt với điều đó. Con cảm ơn mẹ... mẹ đã dạy con biết suy nghĩ lạc quan và nói những lời dịu dàng. Con cảm ơn mẹ... mẹ dạy cho con biết mỉm cười từ trong lòng. Con cảm ơn mẹ... mẹ dạy con rằng nếu con không chịu đương đầu với nỗi bất hạnh, con sẽ không bao giờ hiểu được niềm hạnh phúc thực sự. Con cảm ơn mẹ... mẹ cho con bài học về lòng khiêm tốn. Con cảm ơn mẹ... mẹ không bao giờ cho phép con lừa dối khát vọng của riêng mình. Con cảm ơn mẹ... mẹ không ngừng nhắc nhở con rằng sự tự ám ảnh không hề giống với sự tự nhận thức. Con cảm ơn mẹ... mẹ đã khiến con hiểu một tin đồn chỉ luốn là tin đồn và giá trị của nó không có gì khác hơn là một tin đồn. Con cảm ơn mẹ... mẹ đã kịp thời ngăn lời con khi con nói mà chưa suy nghĩ. Con cảm ơn mẹ... mẹ dạy con làm việc nhanh con và không bao giờ bỏ phí thời gian vô ích. Con cảm ơn mẹ... mẹ đã đặt ra những nguyên tắc sống cơ bản mà con vẫn luôn nhớ và tuân theo đến tận bây giờ. Con cảm ơn mẹ... mẹ đã cho phép con được linh hoạt trong cách sống. Con cảm ơn mẹ... khi con chưa về đến nhà, mẹ vẫn thức chờ con. Con cảm ơn mẹ... mẹ không bao giờ ép con trở thành bất cwú ai khác mà không phải chính con. Con cảm ơn mẹ... mẹ luôn sẵn sàng nói lời "xin lỗi" với con dù rằng dường như điều đó không cần thiết nữa bởi con đã học được ở mẹ phẩm chất tốt đẹp của việc biết nói lời xin lỗi khi sai. Con cảm ơn mẹ... mẹ đã xây đắp bầu không khí sống động đằm thắm trong gia đình mình. Con cảm ơn mẹ... mẹ ngợi khen con và ủng hộ những thói quen tốt của con. Con cảm ơn mẹ... mẹ luôn yêu thương con và yêu vô điều kiện. Con cảm ơn mẹ... mẹ không bao giờ bỏ rơi con dù cho sâu thẳm trong lòng mẹ đau đớn biết bao. Con cảm ơn mẹ... mẹ là mẫu người tuyệt vời nhất trong cuộc đời con. Con cảm ơn mẹ... mẹ đã tha thứ những lỗi tày đình của con, không cần biết mọi người có tán thành hay không. Con cảm ơn mẹ... mẹ đã chấn chỉnh con mỗi khi con sắp làm đièu gì sai. Con cảm ơn mẹ... mẹ đã tranh luận với con mỗi khi con có những quyết định trọng đại trong cuộc sống. Con cảm ơn mẹ... vì đã tin tưởng con. Con cảm ơn mẹ... mẹ đã lắng nghe con khi con chọn lựa theo ý của riêng con. Con cảm ơn mẹ... mẹ đã biểu lộ niềm cảm kích của mẹ khi con thành công. Con cảm ơn mẹ... vì mẹ đã không đứng về phía con khi con sai. Con cảm ơn mẹ... vì mẹ luôn giữ lời hứa với con và chỉ cho con biết giữ lời hứa là quan trọng dường nào. Con cảm ơn mẹ... mẹ luôn quan tâm đến những hoạt động mà con tham gia ở trường.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã cho con những lời khuyên chân thành thẳng thắn để dẫn đường cho con thấy thế giới này là gì và như thế nào. Con cảm ơn mẹ... mẹ bảo cho con biết rằng con nên nhìn thế giới từ những góc độ khác nhau để có thể thấy và hiểu được nó ít ra là trong phạm vi nò mà con có thể sống hạnh phúc. Con cảm ơn mẹ... mẹ đã cho con bầu không khí tự do. Con cảm ơn mẹ... mẹ đã mong đợi những điều đẹp đẽ nhất ngoài sức của con dù mẹ hiểu rõ thực lực của con như thế nào. Con cảm ơn mẹ... mẹ đã luôn bình tĩnh khi con rối tung lên. Con cảm ơn mẹ... chỉ với những thông điệp ngắn gọn mẹ vẫn chuyển tải được hết những gì mẹ thật sự muốn nói với con. Con cảm ơn mẹ... đã luôn dạy con rằng phần thưởng xứng đáng sẽ chỉ dành cho những ai luôn nỗ lực không ngừng. Con cảm ơn mẹ... vì mẹ đã mặ bộ váy đẹp nhất trong lễ tốt nghiệp của con. Con cảm ơn mẹ... mẹ luôn dạy con biết yêu thương những con thú nuôi và động vật hoang dã. Con cảm ơn mẹ... vì mẹ đã cùng con đi dạo trong vườn và bảo con lặp đi lặp lại theo mẹ: "Cây". Rồi giải thích cho con hiểu cây quan trọng như thế nào đối với thế giới này. Con cảm ơn mẹ... vì mẹ luôn nói với con rằng "mẹ yêu con nhất trần đời" Con cảm ơn mẹ... vì mẹ mãi nói với con rằng tinh yêu của mẹ lớn hơn bầu trời và cánh tay dang rộng, bởi giờ đây con hiểu rằng những thứ đó là không có giới hạn. Con cảm ơn mẹ... mẹ không bao giờ no khi con chưa no. Con cảm ơn mẹ... mẹ không bao giờ ấm khi con chưa ấm. Con cảm ơn mẹ... mẹ luôn ủng hộ con làm những điều mà con lựa chọn. Con cảm ơn mẹ... không bao giờ mẹ quay lưng lại với con. Con cảm ơn mẹ... vì mẹ đã thuyết phục con rằng có thể con không phải là người tuyệt vời nhất nhưng dù gì đi nữa con sẽ luôn nhận được tình yêu mà con có được. Con cảm ơn mẹ... vì ngàn lần mẹ bảo con rằng được có con ở bên là mẹ hạnh phúc nhất. Con cảm ơn mẹ... ấm áp biết bao khi mẹ vẫn mỉm cười lẫn với nước mắt rơi lúc con gặp thất bại. Con cảm ơn mẹ... vì ánh mắt an ủi. Con cảm ơn mẹ... vì mẹ đã bảo con rằng mẹ sẽ yêu người con yêu nhiều như con yêu. Con cảm ơn mẹ... vì mẹ đã chỉ cho con thấy rằng tốt gỗ hơn tốt nước sơn. Con cảm ơn mẹ... mẹ luôn nói rằng con là người duy nhất có thể điều khiển cuộc sống của riêng mình. Con cảm ơn mẹ... mẹ đã dạy con tránh xa thói ích kỉ và chỉ cho con thấy hậu quả của nó khủng khiếp đến chừng nào. Con cảm ơn mẹ... vì lời khuyên quí báu mà con luôn ghi nhớ - rằng nếu con không chịu đi bước thứ nhất, thì sẽ không hề có bước thứ hai và sẽ không có bất cứ thành công nào. Con cảm ơn mẹ... vì hết lần này đến lần khác mẹ tha thứ cho con. Con cảm ơn mẹ... vì trên gương mặt mẹ luôn ánh lên niềm tự hào về con. Con cảm ơn mẹ... vì cuộc sống mẹ trao cho con. Suốt cuộc đời này, con cố gắng không làm mẹ thất vọng. Con cảm ơn mẹ... vì mẹ cho con hiểu rằng có những lúc cần phái biết kiềm chế. Con cảm ơn mẹ... vì mẹ đã dạy con luyện tập cách kiểm soát suy nghĩ. Con cảm ơn mẹ... vì mẹ đã dạy con cách điều chỉnh một thói quen. Con cảm ơn mẹ... vì đã cho con biết làm cách nào con có thể nhận biết cảm xúc của mình và đừng quá âu lo. Con cảm ơn mẹ... vì mẹ đã chỉ cho con cách thư giãn và hiểu được những nguyên tắc cơ bản của sự tự hiểu biết. Con cảm ơn mẹ... Con muốn lấy đi nỗi ưu tư vương trong mắt mẹ. Con muốn mẹ cảm thấy mệt khi mẹ mệt. Từ giờ trở đi mẹ hãy để con làm tất cả mọi điều khiến cho mẹ hạnh phúc. Con muốn mẹ được nghỉ ngơi để con chăm sóc cho mẹ. Dẫu có vạn lời tán tụng dẫu có trăm lần hy lễ cũng không sánh bằng hải hà của Mẹ, Mẹ ơi!
Sưu tầm
hoanghai
Tổng số bài gửi : 76 Join date : 13/12/2010
Tiêu đề: Re: Chuyện về mẹ và con Fri Aug 19, 2011 7:52 pm
hoanghai
Tổng số bài gửi : 76 Join date : 13/12/2010
Tiêu đề: Re: Chuyện về mẹ và con Sat Aug 20, 2011 8:09 pm
Kieu Phuong
Tổng số bài gửi : 76 Join date : 10/08/2010 Age : 61 Đến từ : Hà Nội
Tiêu đề: Re: Chuyện về mẹ và con Tue Aug 23, 2011 12:42 pm
Câu chuyện số 2: Lòng mẹ bao dung
Thời thơ ấu Khi vừa tròn 1 tuổi, mẹ tập cho bạn ăn, tắm rửa cho bạn. Đáp lại, những lúc trái gió trở trời, bạn ra rả khóc thâu đêm.
Bạn được 2 tuổi, mẹ dạy bạn những bước đi chập chững. Để cảm ơn mẹ, bạn lon ton chạy lại mỗi khi nghe tiếng mẹ gọi.
Khi bạn lên 3, mẹ làm cho bạn những món ăn đầu tiên theo ý của bạn. Đáp lại, sau khi ăn xong bạn quẳng chiếc đĩa đựng đồ ăn xuống sàn nhà.
Lúc 4 tuổi, nhận từ tay mẹ những cây bút chì đầu tiên, bạn đã dùng chúng để bôi vẽ đầy tường phòng khách.
Lên 5, bạn không ngần ngại mặc bộ đồ đẹp nhất mà mẹ đã thức suốt mấy đêm may cho mình nhảy xuống vũng bùn trước cửa nhà. 6 tuổi, được mẹ dắt tới trường, bạn lại giãy giụa và gào khóc “Ứ ừ, con không thích đi học đâu!”
Năm bạn 7 tuổi, mẹ mua cho bạn một trái banh. Để cảm ơn bà, bạn đã sút thủng … cửa kính nhà hàng xóm. Mẹ bạn phải xin lỗi chủ nhà, thay đền cửa mới.
8 tuổi, mẹ mua cho bạn những cây kem mút và bạn đã để nước kem nhỏ từng giọt lên đùi, dơ cả những bộ đồ đẹp nhất.
Bạn lên 9, mẹ lấy hết khoản tiền tiết kiệm còm cõi mà bà chắt chiu từ thời con gái để mua cho bạn một cây đàn dương cầm. Đáp lại, bạn để cây đàn đứng im lìm trong góc phòng khách, không đụng đến nó.
Lúc niên thiếu Năm bạn lên 10, mẹ bỏ thời giờ đưa bạn đi tập thể dục thẩm mỹ, tập võ, đi sinh nhật bạn bè. Đáp lại, bạn nhảy ra khỏi xe bỏ đi không thèm ngoái cổ lại khi mẹ làm phật ý.
12 tuổi, đáp lại sự cấm cản của mẹ không cho bạn xem một chương trình TV dành cho người lớn, bạn dọa bỏ nhà đi bụi đời.
Lúc 14 tuổi, mẹ cho bạn tiền đi nghỉ hè xa lần đầu tiên trong đời. Đáp lại tấm lòng của bà, suốt 3 tháng bạn chẳng buồn viết lấy một chữ gởi mẹ.
Khi 15 tuổi, mẹ mong được ôm con vào lòng mỗi khi lê bước về nhà sau một ngày làm việc mệt nhọc. Bạn trả ơn bằng cách lẩn vào buồng riêng của mình và khóa chặt cửa, không thèm hỏi thăm công việc và sức khỏe của mẹ.
Khi trưởng thành 18 tuổi, trong lúc những giọt nước mắt sung sướng của mẹ ướt đẫm một góc gối vì biết tin con tốt nghiệp trung học, bạn đang say túy lúy trong bữa tiệc thâu đêm đầu tiên trong đời.
Năm bạn 19 tuổi, bịn rịn tiễn con ra ga lên thành phố học đại học, mẹ bạn vòng tay ôm lấy đứa con mà bà đã rứt ruột đẻ ra nay sắp bước vào đời. Đáp lại, bạn ngượng ngùng đẩy mẹ ra vì sợ quê trước mặt lũ bạn.
20 tuổi, mẹ nhờ bạn ghé thăm một ông chú họ xa đang sống gần thành phố nơi bạn học. Bạn trả lời: “Đó đâu phải là việc của con!” Khi bạn 21 tuổi, đáp lại những lời gợi ý rụt rè của mẹ về nghề nghiệp tương lai, bạn sẵng giọng: “Con không muốn giống như mẹ”.
22 tuổi, trong ngày bạn nhận bằng cử nhân, mẹ bạn giơ bàn tay chai sần quẹt ngang đôi dòng lệ hạnh phúc lăn dài trên gò má nhăn nheo, vừa gật đầu rối rít khi nghe bạn thì thào bên tai bà: “Mẹ cho con tiền đi du lịch châu Âu nhé”.
Năm bạn 23 tuổi, mẹ mua cho bạn một căn hộ nhỏ ở thành phố, gần công ty bạn đang làm việc. Để trả ơn, bạn bĩu môi với bạn bè chê bai nó trông thật xấu xí, không xứng với bạn.
Năm bạn 25 tuổi, mẹ ướm hỏi chuyện chồng con của bạn ra sao, bạn đã yêu ai chưa. Đáp lại bạn chỉ làu bàu: “Thôi, mẹ đứng xía vào chuyện của con”.
Một năm nữa trôi qua. Sau đám cưới, hai vợ chồng bạn biến đi hưởng tuần trăng mật ở một thành phố cách nơi bạn ở nửa vòng trái đất mà chi phí đó là do mẹ bạn đài thọ, không một lời từ biệt mẹ.
Khi bạn đã ngoài 30, mẹ khắc khoải lo sao mãi bạn vẫn chưa sanh con, bạn đáp gọn lỏn: “Thời buổi bây giờ đâu giống như ngày xưa”.
Ở tuổi trung niên 40 tuổi, một ngày nọ mẹ gọi điện kêu bạn về quê dự đám tang bà dì, bạn trả lời: “Con bận lắm, không về được”.
Tới khi bạn 50 tuổi, mẹ bạn đã gần đất xa trời. Bà bị bệnh nằm liệt giường. Để đền đáp công lao dưỡng dục hơn nửa thế kỷ của mẹ, bạn than thở với hàng xóm láng giềng, bạn bè về những gánh nặng mà con cái phải chịu khi cha mẹ về già.
Và rồi một ngày kia, mẹ bạn lặng lẽ ra đi. Bạn ở lại với khoảng trống trong tâm hồn và những nỗi day dứt trong tim về những gì bạn đã dành cho mẹ.
batrung
Tổng số bài gửi : 124 Join date : 09/08/2010 Age : 62 Đến từ : HCM
Tiêu đề: Re: Chuyện về mẹ và con Tue Aug 23, 2011 2:47 pm
Quả là tình yêu thương của cha mẹ với con cái là không bờ bến. Chỉ cho mà không bao giờ mong nhận lại. Nhưng bây giờ, ACE mình đã phần lớn trở hành "phụ mẫu", có khi nào, nên nghĩ tới cách "cho" một chút. Làm sao CHO đúng cái mà con cái CẦN. Để tránh tình trạng cái mình cho hay ép con phải lấy lại trở thành thứ vướng víu với con.
Hocman
Tổng số bài gửi : 186 Join date : 08/08/2010 Age : 61 Đến từ : Hanoi
Tiêu đề: Re: Chuyện về mẹ và con Tue Aug 23, 2011 11:40 pm
Có những đứa con rất khác nhau , có đứa chẳng bao giờ thấy vướng víu cái gì cả . Số này cũng chẳng hiếm .
hoanghai
Tổng số bài gửi : 76 Join date : 13/12/2010
Tiêu đề: Re: Chuyện về mẹ và con Wed Aug 24, 2011 8:36 pm
Khi tôi bé tý mẹ luôn che trở cho tôi khi bị đòn roi và nghịch ngợm. Khi tôi lớn lên mẹ lại khuyên tôi sống sao cho phải lẽ ở đời. Khi tôi trưởng thành mẹ lại lo tôi vụng dại với đời.Khi tôi nghèo mẹ lo cuộc sống tôi khó khăn,khi tôi có tiền mẹ lo tôi ăn cắp ăn trộm của xã hôi mà vào tù vào tội.Mẹ lo cho tôi đến nỗi tôi về thăm mẹ tôi không bao giờ báo trước,vì báo trước mẹ sẽ đợi không ngủ,không ăn khi chưa thấy tôi về. Giữa khoảng lặng ở công trường đường Hồ Chí Minh tôi nhớ nhiều về mẹ, như những chiến sỹ trường sơn năm xưa.
Tôi muốn dành cho mẹ nhiều lời ca để thay lời cảm tạ.
Kieu Phuong
Tổng số bài gửi : 76 Join date : 10/08/2010 Age : 61 Đến từ : Hà Nội
Tiêu đề: Re: Chuyện về mẹ và con Fri Aug 26, 2011 8:13 am
Bài hát về mẹ của cậu bé 12 tuổi, Uudamo, Mông Cổ Tiếng hát nhớ về người Mẹ đã mất của cậu bé 12 tuổi đã làm mềm lòng tất cả mọi người.Mời các bạn xem tại đường link dưới đây nhé :
Tiêu đề: Re: Chuyện về mẹ và con Fri Aug 26, 2011 1:00 pm
Đây là bài hát ấy
Kieu Phuong
Tổng số bài gửi : 76 Join date : 10/08/2010 Age : 61 Đến từ : Hà Nội
Tiêu đề: Re: Chuyện về mẹ và con Sun Aug 28, 2011 3:03 pm
Cảm ơn Hải, P không biết làm thế nào để tải về forum được.
hoanghai
Tổng số bài gửi : 76 Join date : 13/12/2010
Tiêu đề: Re: Chuyện về mẹ và con Sun Sep 11, 2011 8:17 am
Trong phần hướng dẫn sử dụng ,chủ diễn đàn đã có hướng dẫn cách sử dụng các nút trong bài viết mới hoặc trả lời ,nhưng vì có thể bạn không đọc hoặc hướng dẫn chưa kỹ nên tôi tạm hướng dẫn cụ thể thêm thế này.
Một khiếm khuyết của diễn đàn khi không cho tải trực tiếp ảnh và các đoạn video clip do đó không thể hướng dẫn trực tiếp bằng hình ảnh được. Vì vậy bạn làm theo cách truyền miệng như sau :
Tải hình ảnh lên diễn đàn thì bạn hocman đã hướng dẫn một lần nên tôi chỉ nhắc lại ,do diễn đàn không cho tải trực tiếp hình ảnh từ PC của bạn lên do đó muốn tải hình ảnh lên bạn phải tải hình ảnh từ PC của bạn lên một trang web trung gian như http://www.flickr.com hoặc picasa của google.com ….. ,sau đó copy đường link của ảnh cần đưa vào diễn đàn tại trang web đó . Tiếp theo trở về diễn đàn bạn bấm nút Image và dán đường link đó vào cửa sổ vừa hiện ra bấm OK là xong .
Còn với các đoạn video clip lấy trên youtube về nếu bạn copy đường linh trên thanh địa chỉ và dán vào diễn đàn thì không lấy về được đâu ,bạn nên làm như sau:
Mỗi đoạn video clip trên youtube phía dưới đều có nút Share bạn bấm vào đó nó sẽ cho bạn địa chỉ đường dẫn sau đó bạn copy nó và dán vào thanh địa chỉ của trang web trong giây lát nó sẽ cho đường dẫn ngay ở thanh địa chỉ này , bạn copy lấy đường dẫn này.
Trở về diễn đàn bầm vào nút Video và dán đường dẫn vừa copy bấm OK sau đó xem thử trước khi send, khi đã được bạn bấm send là xong.
Với các đoạn Video clip ở PC của bạn, bạn cũng phải tải lên youtube hoặc một trang web nào đó mới tải về diễn đàn được. Thân.
Kieu Phuong
Tổng số bài gửi : 76 Join date : 10/08/2010 Age : 61 Đến từ : Hà Nội
Tiêu đề: Re: Chuyện về mẹ và con Thu Sep 15, 2011 8:09 am
Câu chuyện thứ ba
Bên mẹ !Hoài niệm về những ngày bên mẹ...Chung quanh tôi, có ngàn vạn con người.Nhưng trong tôi, chỉ có một người thôi.Người ấy đã trao cho tôi cuộc sống này, và hơn thế, đã cho tôi hiểu vẻ đẹp của cuộc sống, ý nghĩa của cuộc sống.Tôi gọi Người là Mẹ.Mẹ tôi là một cô gái trồng hoa nết na thuỳ mị, được hàng xóm láng giềng yêu mến, và tất nhiên, được rất nhiều chàng trai theo đuổi. Cuối cùng mẹ đã chọn bố tôi - một viên chức quèn thấu hiểu tâm hồn mẹ. Bố không thể cho mẹ nhiều thứ, tuần trăng mật: không, váy cưới: không, nhẫn cưới: cũng không. Nhưng theo lời mẹ thì bố tôi đã tặng cho mẹ hai món quà tuyệt vời nhất: một vườn hoa xinh xắn ở sau nhà, và tôi, tài sản lớn nhất của mẹ. Mùa xuân, tôi chập chững theo mẹ ra vườn thăm những bông hoa vừa hé nụ. Mẹ bảo rằng nàng tiên mùa Xuân đã đánh thức cả vườn hoa, và mỗi bông hoa tươi là một nụ cười của cuộc sống. Bàn tay mẹ chăm sóc nâng niu cho muôn nụ cười nở rộ, đưa hương thơm náo nức khắp vườn. Mẹ còn dạy tôi ghi nhớ từng mùi hương riêng biệt trong vườn, vì hương thơm chính là linh hồn của cỏ hoa. Tôi chẳng thể nào phân biệt giỏi như mẹ và mọi loài hoa trong mắt tôi, tôi đều gọi chung là “hoa mẹ”.Có lần, hai mẹ con ra vườn chơi từ lúc mặt trời còn chưa dậy. Mẹ ôm tôi vào lòng, hát những lời ru ngọt ngào như sữa, thủ thỉ các cậu chuyện cổ tích về cô công chúa Hoa, chàng hoàng tử Lá... và nói với tôi đôi lời vu vơ:- Con có thấy hạt sương đang run rẩy trên cánh hồng kia không? - mẹ hỏi - Nó đang khóc đấy. Vì chỉ chút nữa thôi khi mặt trời lên, nó sẽ tan biến khỏi cõi đời này, sẽ không được ở bên hoa nữa. Hạnh phúc nhiều khi đơn giản lắm, con hiểu không? Tôi không hiểu lắm những điều mẹ nói. Được sống bên cha mẹ như thế này, tôi cũng thấy hạnh phúc lắm rồi. Và hạnh phúc lớn nhất của tôi là hàng đêm được ngủ vùi trong mái tóc dài mượt mà thơm ngát của mẹ. Mái tóc mẹ có một hương thơm kỳ lạ: vừa nồng nàn đắm say, vừa nhẹ nhàng thanh khiết, có khi quấn quít không rời, lúc lại dịu dàng lan toả... Tưởng như tất cả các hương hoa trong vườn đã lưu lại trên tóc mẹ vậy. Mùa hạ ùa đến với những tia nắng rát bỏng xen lẫn những cơn mưa dữ dội. Cảnh vật khô héo đi dưới sức nóng của mặt trời. Tôi ghét mùa hạ! Mùa hạ làm hoa lá ủ rũ và làm mẹ tôi mệt mỏi. Mẹ thường xuyên bị chóng mặt và ho dữ dội, có lần mẹ còn bị ngất khi đang cùng tôi tưới hoa. Tôi chỉ biết ngồi khóc cho đến khi mẹ tỉnh dậy. Vậy mà mẹ lại dặn tôi rằng không được kể cho bố, rằng mẹ chỉ thiếp đi một chút thôi, và mẹ sẽ tự dậy được ngay. Nhưng đến lần thứ hai, mẹ đã không tự dậy được.Mẹ được chuyển ngay vào Khoa cấp cứu của bệnh viện. Tôi chỉ được bố giải thích là mẹ bị ốm nhẹ, mẹ phải xa tôi một thời gian. Nhưng tôi chẳng tin đâu vì nếu bị ốm nhẹ thì mẹ tôi đâu phải nằm Bệnh viện, và bố tôi đâu phải lo lắng đến rộc cả người thế kia. Ngày nào tôi cũng được bố đèo vào Bệnh viện thăm mẹ. Dù mệt mỏi nhưng mẹ vẫn tự tay vắt cam, pha sữa cho tôi uống. Mẹ cười rất tươi khi biết tôi vẫn chăm sóc cẩn thận cho những bông hoa ở nhà. Mẹ còn xin phép ông bác sĩ già được tặng vài giống hoa đẹp cho khu vườn của Bệnh viện. Thấy mẹ như vậy, tôi cũng an tâm phần nào. Tôi sà vào lòng mẹ và hỏi:Mẹ ơi, mẹ có mệt lắm không? Mẹ phải nhanh khỏi ốm đấy nhé!Mẹ âu yếm thơm tôi và trả lời:Ừ, được rồi, mẹ sẽ nhanh khỏi ốm để đưa con trai mẹ ra vườn chơi. Thế nhưng lúc về, tôi thấy hình như mắt mẹ đẫm lệ. Thấm thoát thu qua đông tới, thời gian trôi ngày một nhanh hơn và mẹ tôi ngày một yếu hơn. Vào thăm mẹ, tôi giật mình khi thấy mẹ xanh quá và tóc mẹ rụng từng mảng. Tôi cứ mếu máo ăn vạ mãi nên mọi người đành phải cho tôi ở hẳn Bệnh viện với mẹ. Một lần, trong giấc ngủ mơ màng, tôi loáng thoáng nghe tiếng mẹ thổn thức: Anh ơi, em sắp phải đi rồi... Em chẳng tiếc gì đâu, em chỉ tiếc con em thôi... Giá mà em được nhìn thấy con lớn lên, được đưa con đến trường, rồi con mình lấy vợ... Ước gì em sống thêm được vài năm, không, chỉ vài tháng, hay mấy tuần nữa thôi cũng được. Sắp đến Tết rồi, anh nhỉ? Em sẽ dắt con ra chợ mua lá dong về gói bánh chưng, sẽ mua cho con bộ quần áo mới...Bệnh của mẹ tôi đã vào giai đoạn cuối. Tuy mẹ cố kìm những tiếng rên rỉ nhưng nhìn vẻ mặt mẹ, tôi biết mẹ đang đau đớn đến cùng cực. Tôi nghe trộm được ông bác sĩ già nói với bố:Tôi không hiểu vì sao cô ấy có thể trụ vững lâu đến như vậy. Thứ giữ cô ấy sống đến bây giờ không phải là thuốc men nữa rồi. Mà có lẽ... có lẽ là tình yêu thương...Vì mẹ tôi yếu quá rồi nên mọi người không cho tôi được ở với mẹ nữa. Tôi một mình lầm lũi trở về khu vườn thân quen. Những cơn gió lạnh buốt sục sạo khắp nơi như muốn tiêu diệt nốt các mầm sống còn sót lại. Những bông “hoa mẹ” úa tàn đổ gục xuống, những cánh hoa héo hắt và giập nát phủ dày trên mặt đất, chốc chốc lại bị gió thổi tung lên, bay lả tả. Nhưng kìa, ở giữa khu vườn vẫn còn trơ trụi một bông hoa xinh đẹp, dẫu cành lá đã xiêu vẹo hẳn đi nhưng vẫn bất chấp giá lạnh mà kiên cường sống. Tôi chạy vội tới, dùng cả hai lòng bàn tay che chở cho nụ cười cuối cùng của cuộc đời. Một cơn gió sắc như dao lướt tới, bông hoa xinh khẽ run rẩy rồi gục xuống, trong bàn tay tôi chỉ còn những cánh hoa rời rụng. Tôi oà lên khóc. Mẹ ơi! Mẹ về đi! Con nhớ mẹ quá... Con chẳng thích bánh chưng đâu. Con chẳng thích quần áo mới đâu. Con chỉ cần mẹ thôi...Một buổi tối, bỗng nhiên mẹ yêu cầu bác sĩ cho tôi được ngủ cùng mẹ. Buổi tối ấy, suốt đời tôi không quên được. Mẹ tôi lại xinh đẹp như ngày xưa, da mẹ hồng hào, mắt mẹ sáng long lanh. Trên khuôn mặt mẹ không còn những nét đau đớn nữa. Mẹ không nói gì cả, mẹ chỉ cười tươi như hoa và ôm tôi vào lòng, thật chặt. Tôi sung sướng áp đầu vào mái tóc thơm ngát của mẹ và ngủ thiếp đi.Sáng hôm sau, tôi bị đánh thức bởi tiếng gào thét và tiếng chân người chạy cuống cuồng. Tôi mở choàng mắt ra. Mẹ tôi vẫn nằm yên trên giường, miệng thoáng một nụ cười mãn nguyện. Bố tôi quì phục bên mẹ, thân hình cứng đờ như tượng đá. Tôi gào lên gọi mẹ, rồi gọi bố. Nhưng không ai trả lời... Cô y tá vội bế thốc tôi ra khỏi phòng nhưng trước đó, tôi vẫn kịp nhìn thấy vị bác sĩ già lôi từ hàm răng xô lệch của mẹ một chiếc khăn tay rỉ máu: Tội nghiệp! Cô ấy muốn thằng bé ngủ yên...
***
Nàng tiên mùa Xuân lại quay về đánh thức cả khu vườn. Những cánh bướm rập rờn nô đùa quanh hàng trăm bông hoa mơn mởn sắc hương. Chăm sóc cho cả vườn hoa ấy bây giờ chỉ còn bố và tôi, còn mẹ tôi lặng lẽ ngụ ở một góc vườn ngắm nhìn hai bố con. Tôi đứng trước những que hương vừa thắp trên mộ mẹ mà lòng chợt thấy bâng khuâng. Được sống mãi trong khu vườn này bên những người thân yêu, đó là tâm nguyện của mẹ. Bố khẽ thở dài và vỗ nhẹ lên vai tôi: Đừng buồn nữa con... Mẹ đã bay lên trời rồi nhưng mẹ vẫn yêu thương chúng ta như chúng ta yêu thương mẹ. Vì bố, mẹ và con mãi mãi là một gia đình, phải không? Tôi im lặng. Một luồng hương ấm áp và thân quen bất chợt toả ra, ôm ấp lấy hai bố con. Mùi hương nhang khói ư, hay hương thơm của cỏ hoa? Hình như không phải... Đây là một hương thơm kỳ lạ: vừa nồng nàn đắm say, vừa nhẹ nhàng thanh khiết, có khi quấn quýt không rời, lúc lại dịu dàng lan toả...
giangcoi0808
Tổng số bài gửi : 97 Join date : 12/08/2010 Age : 61 Đến từ : Tp. HCM
Tiêu đề: Re: Chuyện về mẹ và con Thu Sep 15, 2011 12:50 pm
Mẹ ơi con nhớ mẹ !
Ca sĩ: Quang Lý Mẹ của tôi đã khuất xa, khuất xa rồi còn đâu Mẹ của tôi bao năm xưa tảo tần lần hồi Từng hạt gạo nuôi tôi lớn khôn Mẹ của tôi như vừng dương chiếu sáng đời tôi Đưa tôi qua bao miền gian khó Tới miền sáng trong
Nhớ những ngày xa ấy Khi Xuân về, Tết đến rồi Mẹ mua tôi đôi manh áo mới Nhìn tôi xinh, mẹ …mỉm cười
Mẹ của tôi đã khuất xa, khuất xa rồi còn đâu Lời mẹ ru, bao năm xưa có cánh cò chập trờn Lạc vào giấc mơ tôi Lời mẹ ru như dòng sông tắm mát đời tôi Cho tôi bao muôn vàn sức sống Giữa ngàn bão giông
Đã bao mùa đông qua Xuân đã về, én chao liệng Và lòng tôi bồi hồi nhớ mãi Mẹ yêu ơi, đã xa tôi rồi
Mẹ yêu ơi, mẹ đã xa tôi rồi
hoanghai
Tổng số bài gửi : 76 Join date : 13/12/2010
Tiêu đề: Re: Chuyện về mẹ và con Fri Nov 25, 2011 9:55 pm
hoanghai
Tổng số bài gửi : 76 Join date : 13/12/2010
Tiêu đề: Re: Chuyện về mẹ và con Fri Nov 25, 2011 10:04 pm
hoanghai
Tổng số bài gửi : 76 Join date : 13/12/2010
Tiêu đề: Re: Chuyện về mẹ và con Tue Dec 27, 2011 2:40 am
Nhớ mẹ
Dưới quê học hành khó khăn nên mới lớp 2, thằng Út đã được gởi lên thành phố ở với chị Hai.
Lâu lắm mẹ mới ra thăm. Lần nào chị Hai cũng nhằn vì mẹ cứ nhai trầu bỏm bẻm suốt ngày, lại vứt bã trầu lung tung. Lần nào cũng vậy.
Đưa mẹ ra bến xe về quê xong, chị Hai về thấy nhà vắng ngắt. Tìm mãi mới thấy thằng Út đứng khóc sau kẹt cửa, tay cầm mấy cái bã trầu khô.
hoanghai
Tổng số bài gửi : 76 Join date : 13/12/2010
Tiêu đề: Re: Chuyện về mẹ và con Tue Dec 27, 2011 2:50 am
Euro
Euro lần trước nhằm lúc má đang bệnh.
Nhà có mỗi cái ti vi là đáng giá, ba đem cầm để thuốc thang cho má. Hễ đến giờ trực tiếp, ba vừa lo canh thuốc vừa lắng nghe tiếng bình luận câu được câu mất ở ti vi nhà hàng xóm.
Nhưng một năm sau, ba lại ra đi trước má.
Euro lần này, tuy không hiểu thế nào là bóng đá nhưng đêm nào cũng vậy, đến giờ má lại thức mở ti vi và ngồi khóc một mình.
Con gái
Ngoại hấp hối, cà nhà dắt díu nhau về quê thăm ngoại. Ngoại mất. Từ thành phố, anh Ba đang dở mùa thi cũng vội về chịu tang.
Chị Hai lấy chồng quê ngoại, nhà cách có vài quãng đồng mà lại không về được. Bố chép miệng xót xa:
- Con gái là con người ta.
Mẹ gục đầu nức nở. Hơn hai mươi năm theo chồng xa xứ, đây mới là lần đầu tiên mẹ được về với ngoại. Mẹ cũng là con gái…
Lòng mẹ
Nhà nghèo, chạy vạy mãi mới được suất hợp tác lao động, Thanh coi đó như cách duy nhất để giúp đỡ gia đình. Nhưng ảo mộng chóng tan, xứ người chẳng phải thiên đường, Thanh chỉ còn biết làm quần quật và dành dụm từng đồng. Để nhà khỏi buồn, trong thư Thanh tô vẽ về một cuộc sống chỉ có trong mơ. Ngày về, mọi người mừng rỡ nhận quà, Thanh lại tiếp tục nói về cuộc sống trong mơ. Đêm. Chỉ còn mẹ. Hết nắn tay nắn chân Thanh rồi mẹ lại sụt sùi. Thanh nghẹn ngào khi nghe mẹ nói: - Dối mẹ làm gì. Giơ xương thế kia thì làm sao mà sung sướng được hở con!
Bóng nắng, bóng râm
Con đê dài hun hút như cuộc đời. Ngày về thăm ngoại, trời chợt nắng, chợt râm. Mẹ bảo:
- Nhà ngoại ở cuối con đê.
Trên đê chỉ có mẹ, có con
Lúc nắng, mẹ kéo tay con:
- Đi nhanh lên, kẻo nắng vỡ đầu ra.
Con cố.
Lúc râm, con đi chậm, mẹ mắng:
- Đang lúc mát trời, nhanh lên, kẻo nắng bây giờ.
Con ngỡ ngàng: sao nắng, râm đều phải vội ?
Trời vẫn nắng, vẫn râm...
...Mộ mẹ cỏ xanh, con mới hiểu: đời, lúc nào cũng phải nhanh lên.
Mẹ và con
Con lên ba, chơi bên nhà dì, bị xe đạp ngã, trúng đầu chảy máu. Mẹ đang nấu cơm, hốt hoảng bế con chạy ngay đến bệnh viện. Hú vía. Vết thương chỉ nhẹ bên ngoài thôi. Hoàn hồn, mẹ nhìn lại mình: chân không dép, quần ống cao ống thấp, áo loang lổ vết máu. Chả giống ai! Mẹ cười.
Con lớn, mẹ bỗng bị chứng điếc đột ngột. Lần lữa mãi, mẹ mới nhờ con đưa đi khám bệnh. Bác sĩ bảo: Để quá lâu, hồi phục thính lực cũng khó. Nhìn mặt mẹ ngơ ngẩn không hiểu gì, con khóc...
hoanghai
Tổng số bài gửi : 76 Join date : 13/12/2010
Tiêu đề: Re: Chuyện về mẹ và con Tue Dec 27, 2011 2:51 am
Thuở nhỏ, gia đình cậu bé rất nghèo, tới bữa, chẳng mấy khi có đủ cơm ăn, mẹ liền lấy cơm ở trong chén mình chia đều cho các con. Mẹ bảo: Các con, ăn nhanh đi, mẹ không đói!——>Mẹ nói câu nói dối đầu tiên!
Khi cậu bé lớn dần lên, người mẹ tảo tần lại tranh thủ những ngày nghỉ cuối tuần, đến những vùng đầm hồ ven đô bắt cá về cho con ăn cho đủ chất. Cá rất tươi, canh cá cũng rất ngon. Khi các con ăn thịt cá, mẹ lại ngồi một bên nhằn đầu cá. Lấy lưỡi mà liếm những mảnh thịt sót lại trên đầu cá. Cậu bé xót xa, liền gắp miếng cá trong bát mình sang bát mẹ, Mẹ không ăn, lại dùng đũa gắp trả miếng cá về bát cậu bé. Mẹ bảo: Con trai, con ăn đi, mẹ không thích ăn cá.——> Mẹ nói câu nói dối thứ hai.
Lên cấp 2, để nộp đủ tiền học phí cho cậu bé và anh chị, Vừa làm thợ may, mẹ vừa đến Hợp tác xã nhận vỏ hộp diêm về nhà ngồi cặm cụi mà dán vào mỗi tối, để kiếm thêm chút tiền chi tiêu cho gia đình. Một buổi tối mùa đông, nửa đêm cậu bé tỉnh giấc. Thấy mẹ vẫn còng lưng dán vỏ bao diêm bên cạnh chiếc đèn dầu. Cậu bé nói: Mẹ à, mẹ đi ngủ thôi, sáng ngày mai mẹ còn phải đi làm nữa mà. Mẹ cười nhẹ: Con trai, đi ngủ đi. Mẹ không buồn ngủ!——> Mẹ lại lần thứ ba nói dối
Ngày thi vào trung học, mẹ xin nghỉ làm, Ngày nào cũng đứng ở cổng trường thi, làm chỗ dựa tinh thần cho cậu bé đi thi. Đúng vào mùa hạ, trời nắng khét tóc. Người mẹ nhẫn nại đứng dưới cái nắng hè gay gắt chờ con suốt mấy tiếng đồng hồ. Tiếng chuông hết giờ đã vang lên. Mẹ nghiêng người đưa cho cậu bé bình trà đã được pha sẵn, dỗ dành cậu bé uống, bình trà nồng đượm, tình mẹ còn nồng đượm hơn. Nhìn thấy bờ môi khô nẻ và khuôn mặt lấp lánh mồ hôi của mẹ, cậu bé liền đưa bình trà trong tay mời mẹ uống. Mẹ bảo: Con uống nhanh lên con. Mẹ không khát!! ——>Mẹ nói dối lần thứ tư
Sau khi Cha lâm bệnh qua đời, Mẹ vừa làm Mẹ vừa làm Cha. Vất vả với chút thu nhập ít ỏi từ nghề may vá. Ngậm đắng nuốt cay nuôi con ăn học, cái khổ không lời nào kể xiết. Có chú Lý ngồi sửa đồng hồ dưới chân cây cột điện đầu ngõ biết chuyện, việc lớn việc nhỏ chú đều tìm cách qua giúp một tay. Từ chuyển than, gánh nước, giúp ít tiền cho gia đình cậu bé tội nghiệp. Con người chứ đâu phải cây cỏ, lâu rồi cũng sinh tình cảm. Hàng xóm láng giềng biết chuyện đều khuyên mẹ tái giá, việc gì phải một mình chịu khổ thế. Nhưng qua nhiều năm mẹ vẫn thủ thân như ngọc, kiên quyết ko đi bước nữa. Mọi người có khuyên mẹ kiên quyết không nghe. Mẹ bảo: Mẹ không yêu chú ấy. ——>Mẹ nói dối lần thứ 5
Sau khi cậu bé và các anh chị cậu tốt nghiệp đại học đi làm. Mẹ nghỉ hưu rồi nhưng vẫn tiếp tục làm những việc lặt vặt ở chợ để duy trì cuộc sống. Các con biết chuyện thường xuyên gửi tiền về để phụng dưỡng mẹ. Mẹ kiên quyết không nhận, tất cả tiền con gửi về mẹ đều gửi trả. Mẹ bảo: Mẹ có tiền mà! ——>Mẹ nói dối lần thứ 6
Cậu bé ở lại trường dạy 2 năm, sau đó thi đỗ học bổng học thạc sỹ ở một trường đại học danh tiếng của Mỹ. Sau khi tốt nghiệp cậu ở lại làm việc tại một công ty nghiên cứu máy móc. Sống ở Mỹ một thời gian, khi đã có chút điều kiện. Cậu bé muốn đưa mẹ qua Mỹ sống để phụng dưỡng mẹ tốt hơn. Nhưng lại bị mẹ từ chối. Mẹ bảo: Mẹ không quen! ——>Mẹ nói dối lần thứ 7.
Nhiều năm trôi qua, mẹ lâm trọng bệnh, phải vào viện điều trị. Khi con trai đáp máy bay từ nơi xa xôi về thăm mẹ, mẹ già đi nhiều và yếu quá rồi. Nhìn mẹ bị bệnh tật dày vò đến chết đi sống lại, thấy con trai đau đớn vì thương xót mẹ. Mẹ lại bảo: Con trai, đừng khóc, mẹ không đau đâu. ——> Đấy là lần nói dối cuối cùng của mẹ.