Bộ phim này có từ khi mình còn ú ớ ,thế mà nay nó vẫn đúng trong xã hội này,thế là một thế hệ nhạt thếch đã đi qua.Chuyện chẳng có gì mới nhưng cần phải xem lại, và suy ngẫm cho thế hệ con mình một thế hệ máy tính ,điện thoại nhoay nhoáy,tìm mọi cách để có tiền trang bị xe nọ xe kia,đọc những cuốn truyện mà mình không biết nội dung nó viết về cái gì, Chuyện tiêu cực học đường,chuyện y đức, chuyện CSGT ăn chặn,chuyện phong bao phong bì,chuyện anh Vươn,chuyện trẻ em miền núi không có thịt ăn cả năm,đối với chúng chỉ là chuyện xã hội không liên quan đến mình thế hệ nối tiếp chúng ta là gì,phải chăng đó là thế hệ vô cảm.
CHỐNG CỬA NGÓ SANG Tháng Ba 17, 2012 — nguyencuvinh
Ông Tập Cận Bình
Mấy ngày vừa qua, hình như cả thế giới đều ngó sang Trung Quốc. Hai người thôi, một là Tập Cận Bình, người được cho là chuẩn bị thế chân ông Hồ Cẩm Đào lãnh đạo đất nước Trung Quốc tiếp tục theo cọn đường Xã hội chủ nghĩa ( nhưng cần nhấn mạnh là: mang màu sắc Trung Quốc). Một là Ôn Gia Bảo, Thủ tướng sắp mãn nhiệm. Không thấy Chủ tịch Hồ Cẩm Đào nói gì. Nhưng phát biểu cả hai ông này cũng đủ thấy một điều gì đó đang xảy ra với Đảng cộng sản Trung Quốc, đang xảy ra dữ dội, dự báo một sự thay đổi khá lớn trong nội bộ Đảng cộng sản Trung Quốc. Cũng như ở ta triển khai thực hiện Nghị quyết Trung ương 4, cũng tuyên bố mạnh mẽ. Nhưng ở Trung Quốc, những nhận định của ông Tập Cận Bình gần như là ” vạch hẳn áo ra” để thiên hạ nhìn thấy rõ ràng tình trạng đảng viên của Đảng đang xuống cấp thê thảm và đáng báo động như thế nào. Ông Tập Cận Bình nói:” “Nếu bạn muốn khoe khoang, muốn lừa phỉnh người dân, và tìm kiếm vật chất địa vị, và nếu bạn không hướng tới những mục tiêu cao hơn, thì không chỉ khó thúc đẩy công tác của Đảng và nhân dân, mà còn ảnh hưởng tới hình ảnh của Đảng, khiến người dân thất vọng, mất lòng tin”…. ”Tại thời điểm này, một số đảng viên và cán bộ cấp cao đã trở nên phù phiếm và cuốn theo làn sóng kinh tế thị trường dẫn tới tham nhũng và vi phạm pháp luật cũng như kỷ luật Đảng”…. “đảng cộng sản đã biến thành nơi chia chác chốn đình chung; và nếu vậy thì vào đảng là để có cơ hội vinh thân phì gia, chứ không phải vì lý tưởng hay mục đích cao đẹp phụng sự đất nước và nhân dân nữa”… “những tệ nạn trong đảng cầm quyền suốt hơn 63 năm tại Trung Quốc là thiếu lý tưởng, sa đọa, vô nguyên tắc và vô trách nhiệm đã xâm nhập mọi cấp đảng viên với những mức độ khác nhau và làm mất uy tín trong dân chúng”….”Nếu anh muốn khoe khoang, lừa phỉnh quần chúng, tìm kiếm vật chất và quyền chức, nếu anh không hướng tới những mục tiêu cao hơn, thì không chỉ khó mà tiến hành công tác của Đảng và nhân dân, mà còn hủy hoại hình ảnh của Đảng, làm nhân dân thất vọng, và mất lòng tin” Còn ông Ôn Gia Bảo thì lo lắng cảnh báo: “Trung Quốc có nguy cơ đối mặt với một “thảm kịch lịch sử khác”, kiểu như cách mạng văn hóa, trừ khi khẩn cấp tiến hành cải tổ chính trị” Những vấn đề của Trung Quốc đã khiến chính Trung Quốc lo ngại: Lời kêu gọi cải cách của ông Ôn được đưa ra trong bối cảnh Trung Quốc đang dần tiến đến vị trí của một siêu cường thực sự, nhưng những vấn đề nội tại của xã hội hơn 1,3 tỷ dân hiện bộc lộ không ít. Ngày càng có nhiều triệu phú, tỷ phú ở Trung Quốc, nhưng dường như nền tảng đạo đức xã hội đang bị ăn mòn. Tham nhũng tràn lan. Những hành vi đê hèn, ti tiện nhan nhản. Nhà thầu bỏ thêm cát vào hỗn hợp bê tông để ăn chênh lệch; cầu, đường nhanh chóng xuống cấp. Lỗi thiết kế khiến tàu cao tốc trật đường ray. Nhà sản xuất sữa làm giàu bằng cách bỏ hóa chất độc hại vào sữa cho trẻ uống. Quan chức “rửa tiền” bằng hình thức đánh bạc ở Macau. Một phần ba số người giàu nhất là các quan chức cấp cao, dù lương của họ chẳng đáng là bao so với mức chi tiêu. Con cháu họ chơi bời ở hộp đêm, vác siêu xe diễu phố. Giữa người giàu và đa số người nghèo là một khoảng trống mênh mông. Những gì Trung Quốc đang lo lắng cho tương lai của Đảng, của đất nước khiến ta không thể không nhìn lại mình. Chống cửa ngó sang nhà hàng xóm để suy ngẫm.