Tổng số bài gửi : 97 Join date : 12/08/2010 Age : 61 Đến từ : Tp. HCM
Tiêu đề: Cô gái đến từ hôm qua Thu Dec 08, 2011 4:47 pm
CÔ GÁI ĐẾN TỪ HÔM QUA
Nhạc & lời: Trần Lê Quỳnh
Thân tặng bạn Duyên và các bạn đồng môn thời phổ thông
Ngày hôm qua sẽ chẳng bao giờ trở lại, nhưng không hẳn những gì đã qua đều mang lại cảm giác mất mát. Đó là lý do vì sao tôi muốn gởi đến các bạn bài hát Cô gái đến từ hôm qua được ca sĩ Thu Phương thể hiện rất thành công do nhạc sĩ Trần Lê Quỳnh sáng tác. Bài hát vẽ nên một bức tranh tuyệt đẹp về em – người con gái của ngày hôm qua.
“Và rồi ta hứa sẽ quay trở lại
Vào một ngày mai như hai người bạn
Một ngày để quên tất cả lại nhớ về nhau
Cùng năm tháng còn ấu thơ”
Lần đầu tiên nghe bài hát bắt đầu bằng từ “Và” … điều này khiến tôi ngạc nhiên và bắt đầu chú tâm đến. Tôi nghe và chìm đắm vào giai điệu của nó, không biết từ khi nào tôi đã thuộc từng câu, từng lời của bài hát. Phải chăng từ trong sâu thẳm lòng mình, tâm sự của tôi đã được bài hát khơi dậy?
“Và ngày hôm nay anh như đứa trẻ
Của ngày hôm qua xa xôi tìm về
Lời thề tựa như ánh lửa sưởi ấm lòng anh
Như chính em, cô gái đến từ hôm qua”
Lời hát nhẹ nhàng mà sao thấy nao nao lòng, vừa buồn vừa ca ngợi tình yêu thuở nào dù đã qua nhưng vẫn nguyên vẹn những hình ảnh đẹp, tình cảm ngày ấy vẫn chân thật mãi không nhạt phai. Vậy mà tại sao dường như cả hai người đều chọn cho nhau con đường riêng, mà ở phía cuối con đường ấy, không có hình bóng của nhau. Trái tim tôi chợt như quặn thắt:
“Dường như là vẫn thế em không trở lại
Mãi mãi là như thế anh không trẻ lại
Dòng thời gian trôi như ánh sao băng
Trong khoảng khắc qua chúng ta”
Khi đã mất đi rồi ta mới hiểu “Dường như là vẫn thế em không trở lại”, “Mãi mãi là như thế anh không trẻ lại”. Thời gian có chờ đợi ai bao giờ như chớp nhoáng tức thời của một ánh sao, rồi để lại lòng ta sự tiếc nuối vô hạn vì đã đánh mất cơ hội.
“Nhiều năm xa hạnh phúc anh muốn bên em
Cuộc đời này dẫu ngắn nỗi nhớ quá dài
Và cũng đã đủ lớn để mong bé lại
Như ngày hôm qua”.
Lời hát sao mà da diết quá soi khắc sâu vào tận đáy lòng của thính giả. Nỗi nhớ quá dài, dài đến nỗi người ta có thể tìm về nhau, nhưng để làm gì khi ta không còn là ta của ngày hôm qua, người cũng không phải là người của quá khứ. Mà hai kẻ không phải của ngày hôm qua, thì làm sao có thể trở lại như xưa? Mong bé lại với những ước mơ khờ dại để không phải đau vì ai, để sống vui tươi, để những lỗi lầm được tha thứ…
Sáng tác của Trần Lê Quỳnh là một bức thư tình tuyệt đẹp, giàu cảm xúc và chân thành dù đó là hình ảnh rất mơ hồ, ảo ảnh nhưng rất ấm màu kỷ niệm. Dù như thế nào đi nữa ta cũng phải biết trân trọng, để mỗi phút giây đi qua ta sẽ mãi giữ được những nụ cười.